1. Trong các ngày làm việc trong tuần, tôi thích ngày thứ Năm. Vì sau ngày thứ Năm là ngày thứ Sáu, tức là chỉ còn cách một ngày làm việc nữa thôi là được nghỉ, được ngơi., nhưng quan trọng nhất là ngày này paycheck coming on the road cho ngày thứ Sáu. Hahaha..
So với ngày thứ Hai thì nhịp làm việc thứ Năm đã quá trơn tru. Thấy khỏe re. Những gì muốn kết thúc trong tuần thì thời gian của thứ Năm sẽ làm cho dứt điểm. Và cái gì muốn thực hiện cho tuần kế tiếp thì Thursday sẽ tiếp nhận và chuẩn bị triển khai. Có cái new thì sẽ thấy vui.
Giống như mấy bác nhà nước tổ chức các loại đại hội vậy. Làm gì cũng có trù bị. Đại hôi trù bị bao giờ cũng được thích hơn vì sôi nổi, có tiệc có tùng và quan trọng là cái tính nghiêm trang coi như không thấy. Đại hội chính thức nặng về trình diễn, giống như đi coi show Thúy Nga mà được thông báo là ngày có thu hình.
Tóm lại ngày thứ Năm ok hơn ngày thứ Sáu. Thời gian chuẩn bị thích hơn ngày kết thúc diễn ra.
2. Tôi là người ít khi dùng thuốc mỗi khi bị bệnh. Ráng chống chịu cơn đau cho nó trôi, xong thấy êm thì thôi. Ngoại trừ phải uống thuốc khi phải điều trị lâu dài theo toa bác sĩ. Nếu thuốc uống xoa dịu tức thời là tôi hạn chế. Do đó tôi cũng không thích ăn cháo. Tôi nghĩ đơn giản cháo cũng là thứ thuốc, bởi cháo làm cure người bị bệnh cũng như thuốc uống mà thôi. Cháo is drug thì thôi. Khỏi uống.
3. Mới có được cái account bên Google Plus. Phải được invite mới có à nha. Chắc là phải chuyển từ facebook qua G+. Đi từ thời trang facebook chuyển qua google quần đùi cho nó vui.
Tự nguyện làm fan của Google kể từ cái ngày Google rút khỏi thị trường Trung Quốc vì chính phủ này đòi kiểm soát thông tin. Google không đi dây với quân quỷ đỏ. Biết nói không với cái ác mới đáng mặt Google!
Kết anh Google này và chán cái lão Microsoft. Muốn xây dựng đế chế bằng cách đi deal với quỷ sứ.
4. Cuối tuần này được mời đi ăn Cao lầu. Ở Cali xa xôi thế này mà được ăn Cao lầu Hội an chính hiệu mới là số dách! Tất nhiên mình không phải là Quảng nam, không phải là Hội an nên cũng không phải dân đạo Cao lầu. Nhưng được ăn món lạ của xứ người ở cái chốn xa ngái thế này mới thấy mến cái tình quê hương bạn bè chi lạ. Mà Cao lâu của gia đình người tử tế Eagle làm mới đặc biệt nghe. Sẽ giới thiệu em Eagle đến học art, học bơi chị Bánh Xèo nhà Lún. Vì nghe đâu Eagle cũng theo mẹ sắp chuyển lên vùng Seatle.
5. Nhắn là lập blog thì phải viết cho đều đều. Người mình vốn đã lười mà còn Lú liếc cuối ngày thì coi như một entry được treo nguyên cả tháng. Hehehe..
6.Luôn tiện thì nhắn nhe mấy bạn bè ở gầy đây ít lên facebook mà thường vô blog: Phone tui hết text rồi nên give me a call, dont text, please.. Thank you!
Cháo đâu có liên can gì đến thuốc đâu mà không thích hả GX? Có nhiều món cháo hấp dẫn lắm lắm.
ReplyDelete@Chị Đót: Suy nghĩ của em hơi kỳ quặc nhưng đôi khi cũng ngoại lệ mà phải húp cháo đó chị. Ví dụ như bị hangover chẳng hạn. :)
ReplyDeletekhoái vụ "trù bị", hehe,
ReplyDeleteĐọc bài của anh gác xép, phải trang bị thêm cuốn tự điển A-V, tự nhiên nâng cao khả năng éng lịt fot today. Trang này không dành cho những thành phần dốt (đại khái như tui).
ReplyDeleteEm chưa thử G+ nhưng không muốn bỏ blog dạng này.
ReplyDelete@Phú: Hihihi.. Giống như thích Giao thừa hơn là thích cúng đưa.
ReplyDelete@Lừng: Blog thì đâu có bỏ được.Hihihi.. Dùng G+ để thay thế anh face-Mark thôi. Nhưng mới chỉ thử nghiệm. ko biết ra sao.
7. Hihihi
ReplyDelete8. Nhớ post số phone để người ta biết số nào không nên text. Hehe
@Bạn In-tẹc: Bạn quốc tế thế kia tức là English của bạn quá OK rùi.
ReplyDeleteCám ơn bạn đã ghé và để lại comment. Chúc vui nhé!
@anh Gác
ReplyDelete@chị Dots
có loại cháo phải húp, có loại không húp mà phải nhai. Nhiều món cháo rất ngon nhưng đôi khi người ta... nhõng nhẽo nên bịnh mà không uống thuốc, cháo hỗng có chịu ăn. Em leo lên gác an ủi xí. Leo xuống về lại nhà em đây. Hihi.
Chúc a. cuối tuần đi ăn Cao lầu vui vẻ
không thích ăn cháo nhưng mai mốt cũng phải ăn cháo... lú hà. hahahha... bây giờ lo cà phê lú cho đã đi. TGIF!
ReplyDelete