Saturday, August 18, 2012

Tiệm ăn Đại Hàn, Khánh Ly và Sự quen thuộc

1. Đầu tuần rồi, đi ăn với người bạn ở tiệm Đại Hàn. Một quán ăn quen thuộc. Nuôi mình mấy năm nay. California liên tục mấy ngày qua, trời nóng như đốt lửa, người ta đổ xô đi ăn ngoài càng đông. Quán đông khách. Có bàn trống là nhân viên đưa khách vô. Được xếp ngồi trong một cái bàn dài. Không câu nệ. Một đôi khác cũng được xếp kế tiếp mình. Chàng và nàng tỏ vẻ không thích. Muốn có không gian riêng tư cho chuyện tình tự. Yêu cầu đổi chỗ. Chiếc bàn dài lại trống. Nhân viên lại xếp khách vào. Là người ngồi trước, thấy có người lại đến ngồi chung bàn, giữ phép lịch sự tối thiểu mình quay qua chào. Ngờ ngợ. Ngó trật lại, ui chao, ca sĩ Khánh Ly! Để cho cô được tự nhiên, mình chỉ gật đầu nhẹ: Chào cô. Rồi quay qua tiếp tục ăn.

Vợ chồng cô KL đi ăn cùng gia đình. Trong khi chờ đợi người nhà, cô KL tự nhiên, chủ động quay qua bắt chuyện. Người bạn mình chưa nhận ra người bắt chuyện là ai. Sợ bị hớ, mình nói: Cô Khánh Ly đó! Cô KL quay qua cười. Rồi nói: Quán này cũng đông người Việt mình đến ăn nhỉ?! Mình trả lời: Dạ. Quán này thức ăn ngon và phục vụ rất "nice". Cháu đi ăn lòng vòng thử vài quán xung quanh, nhưng cuối cùng cũng quay lại đây và cũng quen order mấy món này. Cô bảo: Ừ, cô cũng vậy. Vùng trên cô ở cũng có nhiều người Đại Hàn. Nhưng mỗi lần muốn ăn đồ nướng cô lại vào đây. Quán này là do con của cô giới thiệu. Mình nói: dạ đúng rồi cô. Đổi cũng khó lắm. Nhất là món ăn và quán ăn quen. Ăn món gì ngon, quen với nhà hàng nào rồi thì cứ tìm lại hoài.
Tính nói thêm câu này: Giống như tụi cháu quen nghe nhạc Trịnh Công Sơn mà cô Khánh Ly hát vậy. Nhưng thôi. Mình đâu có phải là kẻ nịnh đầm quá xá cỡ mà xạo xự như vậy. Để cho câu chuyện được tự nhiên như vậy đi. Nói ra cũng đâu có được cô KL bao chầu này đâu. Hihihi..

Cô Khánh Ly nhìn bên ngoài giản dị, và có phần trẻ trung hơn ca sĩ Khánh Ly thường thấy ở trên sân khấu. Tóc cô cột túm lại phía sau chứ không xõa dài đài các như trên băng đĩa nhạc. Có lẽ đây là yếu tố khiến cho nhiều người không nhận ra cô. Quán ăn đông người Việt ra vô, nhưng mình chưa nghe có ai xầm xì xầm xồ kêu tên, hoặc đứng xa chỉ trỏ Khánh Ly đó, hoặc Khánh Ly kìa. Một thói quen ngưỡng mộ người nổi tiếng theo cái cách thường thấy của người Việt.
Ở Quận Cam, ra đường gặp giới celebirity không phải là quá khó. Nhưng hôm đó, gặp cô KL và được nói chuyện với cô thì mình quả thật là may. Nhất là người lâu nay mình mến mộ. May quá rồi còn gì. Nếu như cái cặp chàng và nàng kia không khó chịu đổi bàn, thì mình cũng chỉ đứng xa chỉ trỏ xì xồ với bạn bè là ca sĩ Khánh Ly là cái bà mặc áo xanh, tóc cột túm ngồi bàn kia, đó đó! Hehehe..

Chuyện vãn tới lui cũng vừa phải. Mặc dù trước đây mình có nghe đồn là cô KL tính về hát ở trong nước. Rồi gần đây đọc những bài báo công kích đời sống riêng tư của vợ chồng cô KL. Đề cập và hỏi những câu như này ở tiệm ăn thì thật là lố bịch. Cần phải tôn trọng sự riêng tư của người khác. Ăn xong, không nán lại lâu. Khách của cô KL cũng vừa đến. Mình đứng dậy chào và không quên chúc cô chú và mọi người ngon miệng khi ra về. Cô chúc lại: Lái xe cẩn thận.

2. Thật sự, với những ai đã từng nghe nhạc TCS, chí ít chỉ một vài bài, thì những bài hát đó đều nghe qua giọng ca của Khánh Ly.
Huống chi, với những ai yêu thích những vô vàn sáng tác của nhạc sĩ này, thì chắc chắn, Khánh Ly hát nhạc TCS là điều bất khả phân trong sự chọn lựa.

TCS viết nhạc đơn giản, mỗi bài hát như là một câu chuyện kể về thân phận bình thường, nhưng qua giọng ca của Khánh Ly thì bỗng trở thành những lời tự sự chất ngất với nhiều cảm xúc. Nghe Khánh Ly hát nhạc Trịnh Công Sơn, cảm giác thanh thoát. Và như muốn được vỡ òa.
Không chỉ riêng với nhạc TCS mà những sáng tác của nhiều nhạc sĩ khác, giọng hát của ca sĩ Khánh Ly có những sắc thái phản ánh khác nhau theo từng câu chuyện khác nhau mà không quá phô trương kỹ thuật. Chừng mực nhưng lại thấy trãi lòng. Đỉnh!

Sự tồn tại của âm nhạc là nhờ được truyền đạt. Giọng hát Khánh Ly đã đưa những ca khúc của Trịnh Công Sơn đi vào lịch sử, điều này không thể chối bỏ được dù muốn dù không. Một khi nghe giọng ca của Khánh Ly cất lên, những ngổn ngang của đời sống quen thuộc bấy lâu nay bỗng có chút sâu lắng đến ngỡ ngàng. Bạn sẽ thấy không ai hiểu mình ngoài ca sĩ Khánh Ly hát nhạc Trịnh Công Sơn. Vậy đó!

3. Trên đường đi về, mình nghĩ đến chữ quen thuộc qua câu chuyện trao đổi với cô Khánh Ly. Quen thuộc tạo cho con người sự gần gũi, thân thiện. Một trạng thái tâm lý có sự tham gia của ý thức nhưng dễ bị xóa nhòa để rồi tưởng như là hành động bản năng. Nghe nhạc TCS qua giọng ca của Khánh Ly, đi ăn nhà hàng chọn những quán quen, mấy chị đi shopping thì chọn hiệu thường dùng, mấy anh sắm đồ cũng không ngoài những gì đã biết... là những chọn lựa ý thức hết sức bản năng.
Nghĩ cũng đúng. Con người ta đôi khi vượt xa hàng ngàn cây số chỉ để về quê ngó nhìn cái góc vườn, cái chái bếp vì muốn tìm về sự quen thuộc. Hoặc nghe có vẻ trái ngược khi có người bươn chải sống xa hàng vạn dặm, cũng quanh quẩn dựng xây sự quen thuộc nào đó ở quanh mình.
Đôi khi có những người đang lang thang ở một phương trời nào đó rất lạ rất xa, nhưng lại thú vị, hoặc có trạng thái tần ngần trước một vật vốn quen dùng khi bắt gặp. Kể cũng lạ. Cho dù có đổi thay đến mấy nhưng cũng vẫn vui khi tìm thấy điều gì đó thân quen.
Lạ thiệt, nhưng đó là sự quen thuộc. Biết sao giờ.

4. Post bài nhạc được viết và chơi theo lối hiếm hoi, ít thấy của TCS, qua giọng ca quen thuộc KL.

13 comments:

  1. khong lay napkin, xin chu ky sao? :) hehehe. Nhac Trinh chi co KL hat hay thoi. Sau nay co nhieu nguoi hat, nhung roi cung tro ve lai nghe KL.

    ReplyDelete
  2. Gác lại bắt anh nổi máu ganh tỵ!!!

    ReplyDelete
  3. Tui cũng như anh H , nổi máu ganh tị rồi đó.
    Không phải tui cực đoan nhưng tui chưa thấy ai hát nhạc Trịnh "tới" bằng Khánh Ly cả.

    ReplyDelete
  4. Vậy là anh Hoàng và bạn Hằng cũng phải ganh tị với Lan nữa, hehehehe, bởi lẽ chắc chưa có ai ngồi phỏng vấn cô KL giống như Lan, mà không phải 1 lần :)
    Ai nói gì thì nói, trước đây thích nghe cô KL hát, nhưng giờ thì lại càng thích cung cách bình dân nhưng rất trí tuệ của cổ nữa :)

    ReplyDelete
  5. Vậy là anh Hoàng và bạn Hằng cũng phải ganh tị với Lan nữa, hehehehe, bởi lẽ chắc chưa có ai ngồi phỏng vấn cô KL giống như Lan, mà không phải 1 lần :)
    Ai nói gì thì nói, trước đây thích nghe cô KL hát, nhưng giờ thì lại càng thích cung cách bình dân nhưng rất trí tuệ của cổ nữa :)

    ReplyDelete
  6. Khì khì, vậy thì ganh với mình đê. Mình gặp cô KL từ lúc mình mới 4 tuổi kìa và cô KL còn ghen với cái áo mình mặc nữa ;-) Đó là hồi năm 74, cô KL ra Quảng Ngãi hát, vô tiệm của nhà ngoại mình ăn cơm, mình đi học mẫu giáo về, mặc cái áo len vuông màu xanh baby blue, cô KL bảo dân phố như cô, về tỉnh mà thời trang còn thua cả con bé con. Năm 94, mình còn tiếp chuyện với cô nguyên cả giờ break khi cô sang đây hát. Cô không nhớ chuyện cái áo nhưng nhớ kỳ đó cô có ra miền Trung hát và nhớ cả chuyện chú Thanh Việt, chú Tùng Lâm đánh bài. (khoe cho dzui chớ thú thiệt là mình không nhớ, nghe mẹ mình kể lại thôi hehehe)

    ReplyDelete
  7. Ờ Gác viết cái này như đang trải lòng một cảm xúc nào đó, nhờ cái quán quen, nhờ cô Khanh Ly và nhạc Trịnh, nhờ sự ngẫn nhiên...
    Lana cũng yêu Nhạc Trịnh nên cũng mến mộ KL theo cách như Gác vậy đó.

    ReplyDelete
  8. @Tuấn: Tính xin chụp chung với cổ tấm hình để về blog. Nhưng thôi. :)

    @aH: Hihihi.. Cái này gọi là hên. Em cũng bất ngờ hết sức luôn.

    @Chị Hằng: Cực đoan dễ chấp nhận. Ganh tỵ với Ngọc Lan và Cap nữa. :)

    @Ngọc Lan: Hôm đó đang ngồi cũng tính text liền nhưng busy ăn uống, nói chuyện và hơn nữa giữ phép lịch sự, không có khoe. Hihihi..

    @Cap: Nhờ Cap đỡ đòn giùm. aH chắc phải ganh 3,4 tập với mấy danh hài Tùng Lâm, Thanh Việt nữa. Hehehe..

    @Lana: Thank you. Sự ngẫu nhiên này xảy ra nhờ may mắn đó bạn. :)

    ReplyDelete
  9. em thích cách anh giữ lịch sự với KL :-D

    ReplyDelete
  10. Đỉnh!
    Bữa có đọc qua cái bài nhục mạ KL. Bài dài, chi tiết về đời con người ta lăng nhăng như một bài cải lương rẻ tiền. Mình hình dung ra được cái bản mặt của người viết. Hèn và dơ chắc cũng tới hàng đỉnh.

    Nhớ tới John Nash và cuốn film làm về ông: A beautiful mind. Người ta phỏng vấn ông. Là film làm có đúng sự thật cuộc đời ông không. Ông từ tốn trả lời. Impossible. Một cuộc đời dài biết bao nhiêu năm. Làm cuốn film hai ba tiếng. Impossible. Huống chi là một bài báo. Như một hạt bụi dưới gót hài Khánh Ly.

    Mình chưa gặp KL. Nên cái ghen của mình cũng tới đỉnh luôn !

    ReplyDelete
  11. Đọc tới đọc lui mà sao hỏng thấy tên quán ăn gì hết. Cho biết đi để khi nào anh đến SG nhỏ thì đến đó ăn ngồi chờ thời:)

    ReplyDelete
  12. @Ban Minh:

    MORANGAK
    9651 West Garden Grove Boulevard Garden Grove, CA 92844
    (714) 638-1177

    http://www.urbanspoon.com/rph/20/1581545/orange-county-morangak-restaurant-photos

    http://www.yelp.com/biz/mo-ran-gak-restaurant-garden-grove

    @Gac Xep: You're welcome!

    ReplyDelete
  13. cô Mai nói chuyện giản dị, dễ mến và dễ gần lắm. Gặp nhau thì cô không thích gọi là KL mà gọi tên Mai thôi.

    Cứ gặp nhau, nhắc về phố núi Đà Lạt thuở xưa thì cô lại nghèn nghẹn (làm mình nghẹn theo hồi nào hông biết).

    Cô vẫn hay dặn dò "tóc dài muốn giữ cũng khó như giữ giọng hát vậy đó con", nghe vui mà đúng y boong lun.

    ReplyDelete