Saturday, July 23, 2011

Loay hoay

1. Tôi cảm thấy cái nóng đến rất sát khi tôi nghe Mạ tôi nói qua điện thoại: "Huế 20 chục ngày ni nắng nóng quá trời. Nóng lơ cơm luôn con ơi. Tội nghiệp mấy đứa nhỏ. Đứa mô đứa nấy lặc lè.." Tôi loay hoay không biết phải làm gì khi nghe như vậy. Thấy tội quá. Không biết phải làm chi đây?

Ai đã từng ở Thừa Thiên, Quảng Bình, Quảng Trị và trải qua mùa nóng ở miền Trung thì sẽ không quên. Nắng bể đầu. Nóng rang người. Nóng đến le lưỡi. Cái nóng của vùng miền Trung là nóng khô. Không có một chút hơi nước.Nắng nóng không một chút gió. Mà nếu có gió thì cái nóng hầm hập đến càng kinh khủng hơn. Gió Lào thổi qua như đem lửa từ trên rừng về thiêu cháy cả vùng Bình Trị Thiên vậy đó. Cái nắng nóng của miền Trung vào mùa này không làm người ta đổ mồ hôi, vì nước trong người gần như là không còn. Người như rốc lại đi. Đất khô nẻ ra, tạo nhiều bụi. Bụi đất khô khốc tự bốc lên mà bay bám đầy người, đầy nhà. Chà tay lên người, lên da là cảm thấy bụi. Trốn cái nóng, chui rúc ở hốc nào cũng thấy bụi bám đầy. Ngứa ngáy, khó chịu. Đã nóng lại càng thấy nóng thêm.
Nóng thì không ngủ được. Cửa nhà mở toang hoang để cho cái nóng đi ra và đón chút dịu của đêm. Nhìn xuyên ra vườn, gặp những tối có trăng, thấy như đang là buổi sáng sớm vậy đó. Cây cối ủ rũ đứng chịu trận mà chết lặng vì cái nóng.
Nhớ câu đồng dao hồi còn nhỏ hay nói. Lạy trời mưa xuống..

2.Tôi loay hoay nghĩ là có nên gửi cái email qua cho một người để hỏi chút chuyện được không? Vẫn còn quá sớm, hay là không được chậm trễ. Không biết sao. Nghĩ là từ từ và cứ để vậy đi. Nhưng vẫn loay hoay.

3.Lâu nay vẫn loay hoay khi nghĩ về một người bạn mà trước đây chúng tôi đã từng quen thân. Theo tôi thì, giữa chúng tôi không có vấn đề gì. Không hiểu sao mà cả hai đã để cho sự lạnh nhạt, dửng dưng chen vào rồi sự khinh khỉnh đã làm cho xa cách. Công việc khác nhau, sở thích có thể có khác nhau. Nhưng mối quan hệ với những người xung quanh là có chung một sợi dây, chung trong một nhóm.Vậy mà..

Thế là tôi nghĩ: việc gì mình phải vậy, mình vẫn hòa đồng, có liên quan gì đến mình đâu mà như vậy?... Mà sự đời là thế. Cả nghĩ làm cho hiểu lầm, sẽ dẫn đến nghĩ lung tung. Rồi đâm ra giận. Tính tôi không giận lâu. Nhưng tôi buồn dai. Tôi đâm ra loay hoay trong chuyện này.

4. Loay hoay là trạng thái khi mình lâm vào một tình thế khó xử. Không làm được gì cho mình và không giúp được gì cho người. Mắc kẹt trong đời sống. Hay là loay hoay là tâm lý của một người chưa trưởng thành?
Lại đặt một câu hỏi thật là loay hoay.

8 comments:

  1. 1. Để dành tiền gửi về cho Mạ mua vài cái quạt máy thì có lẽ cũng đỡ loay hoay.
    2. Thấy cần thì cứ gửi, loay hoay thì muộn màng.
    3. Theo thời gian, nhiều thứ thay đổi. Công việc khác, vị trí khác càng khiến người ta thay đổi. Khi nào ông buồn tui hay Mr. Hạo thì nên nói ngay, đừng chờ tới dai, nuốt không nổi.
    4. Bây giờ đi ngủ, mai đi cao lầu (không Dennys) nói thử ra, thì hết loay hoay.

    ReplyDelete
  2. muốn làm con trai Huế thì cứ tiếp tục loay hoay; muốn làm tên đàn ông thì phải dứt khoát quyết định :) been there, done that, nói nhỏ kinh nghiệm đó Gác :)

    ReplyDelete
  3. Có loay hoay, có trăn trở mới là đang sống đó anh. Còn không thì chỉ là tồn tại. Nhưng như vậy thì chán lắm.
    DK-

    ReplyDelete
  4. @NL: Thay đổi là tất yếu thôi. Nhưng con người nếu quên rằng mình đã từng "có đuôi" thì tệ hại quá! Hihihi..

    ReplyDelete
  5. @anh Hoàng: Cám ơn cái kinh nghiệm của anh. Em sẽ chọn ra cái gì cần loay hoay và cái chi là cần dứt khoát!

    ReplyDelete
  6. Thank you DK (Diệu Khanh đó hỉ?). Lovely comment! Hihihi..

    ReplyDelete
  7. Biết lovely got me every time nên dùng hoài nha...
    Diệu Khanh-
    PS. And yes, DK = Diệu Khanh (lovely name nên khoe)

    ReplyDelete
  8. 1. Chắc là nhà đã có quạt máy rồi chớ hả? Nhưng loay hoay là do cơn nóng quá lan tràn, quạt máy vẫn không giúp được chi? Nhắn với Mạ uống nước nhiều vào, cho không bị de-hydrate!
    3. Gác phải nên học tự nắm giữ chìa khóa niềm vui, đừng nên đặt vào tay người khác. Gác có thể thay đổi suy nghĩ của mình, nhưng không thể khiến người khác thay đổi suy nghĩ của người ta. Vì thế, nếu mình đã thấy không gì, thì nghĩa là không gì, đừng nên vì thế mà loay hoay.
    4. Có những chuyện nếu biết ngoài tầm tay, không làm gì được, thì không làm gì được. Cái này lại càng không nên loay hoay.

    Nói tóm lại, cuối tuần mà được Cao Lầu, được 'Biutiful', được hú hét, là vui rồi. Vậy hén.

    ReplyDelete