Wednesday, August 24, 2011

Nhậu xuyên bang

Lịch sử nước Mỹ hình thành và phát triển từ bờ Đông qua bờ Tây. Cuối tuần vừa qua tôi lại làm một hình trình ngược lại, vác ba lô bay từ miền Tây qua miền Đông nước Mỹ để mà nhậu một trận ra trò.
Chuyện nhậu nhẹt hát hò hét thì chị Ba Đậu Lừng kể rồi, khỏi nhắc lại làm chi mà có người ganh tỵ. Hihihi..

North Carolina là tiểu bang được đại diện cho một cái sọc màu đỏ hoặc trắng trên lá cờ Mỹ. Sọc thứ mấy thì tôi không biết nhưng chắc chắn là một trong 13 "tiểu bang lập quốc" đầu tiên của Hoa Kỳ khi đòi quyền độc lập từ khối thuộc địa Anh.
Khi rớt xuống tiểu bang này, thấy câu "First in Flight" trên cái bảng số xe khiến cho tôi nhớ đến bài học về gương sáng tạo trong khoa học của anh em nhà Wright đã cho thử nghiệm chiếc máy bay đầu tiên. Và đó là niềm tự hào của người dân ở xứ này.

Đây cũng là xứ sở của thuốc lá và cây bông vải, vì vậy khi đến tiểu bang này gợi lên cái không khí của đồn điền và kiến trúc thuộc địa. Nhà sáu phòng, hai tầng cao ngất ngưởng nhìn rất thoáng, hầu như được làm bằng gỗ vì xứ sở của cây rừng. Màu xanh của cây ngút ngàn trông rất mát con mắt. Có loại thông lá kim như ở trên Đà lạt. Nội cái chuyện mấy cái xà làm bằng gỗ ở sân bay Durham cũng đủ thấy xứ này cây gỗ dư thừa đến mức nào rồi.


Ngoài ra, dân North Carolina tự hào có "Research Triangle" nối liền với ba địa danh có ba trường đại học lớn đó là NCSU ở Raleigh, Duke University ở Durham và UNC ở Chapel Hill. Ai có con em muốn đầu tư chuyện học hành, cũng nên tìm hiểu hệ thống trường ở đây, vì xứ này có lịch sử  bề dày và chuyện học hành được người dân ở đây coi trọng.

Chủ nhân ở North Carolina là một blogger nổi tiếng khỏi cần phải nói tên mà ai cũng biết. Chúng tôi lếch tha lếch thếch từ DC, Pennsylvenia và California kéo về NC để có một bữa nhậu hoành tráng với cua xanh mùa sáng trăng, nhưng ăn rất là ngon. Seafood miền Đông bao giờ cũng fresh!
Tôi thì có uống nhiều bia hơn vì có công sửa lỗi chính tả trên blog chị Ba cũng khá khá do bởi có giao kèo (trước đây) là một lỗi chính tả thì đổi bia chứ hông có lấy kẹo.
Sau bữa nhậu tối thứ bảy thì dân California có ca cẩm karaoke một vài bài và đặc biệt để tạ ơn chủ nhân nên đã có tặng lại quà cho cả nhà bằng một trận ngáy rớt ngay trên sofa vang trời rầm đất vì xỉn quá! Khiến cho chiều chủ nhật hôm sau vùng NC có một trận mưa mát mẻ cuối mùa hè. Thiệt là kỷ niệm...


Thank you North Carolina! Cám ơn cái tình cảm của đại gia đình Bố, Mẹ, anh chị em, và đặc biệt là của vợ chồng anh chị Ba. Chỉ cần một cái click chuột, một cái account trên blogspot của google, cuộc sống tưởng như phức tạp, khó khăn bỗng trở nên đơn giản hơn, vui tươi hơn, gần gũi hơn, bởi tình cảm chân thành của những con người vốn trước nay không quen biết.

Niềm vui khởi sự từ lòng chân thành. Offline đi bà con!

19 comments:

  1. Hihihi.. chị Sông, qua nhà chị Ba đừng lụm kẹo nhiều, ăn sâu răng. :)

    ReplyDelete
  2. Ganh tị và tiếc vì không cụng biutiful voi mọi người được

    ReplyDelete
  3. May wá, nếu mà nhận lời của Đ. là chít với GX, khỏi fải lo cho con luôn :)

    ReplyDelete
  4. Qua Houston đi, bên nầy tình cảm dư thừa đây. Texas cái gì cũng bự.

    ReplyDelete
  5. nghe cái giọng điệu bài này rất là fresh nha. hồi hỏ và phấn khởi. Không i ỉ ôi ôi nữa. Đi chơi về có khác hén.

    ReplyDelete
  6. Bác đi chơi rồi về nói giọng mát mẻ quá hen.

    ReplyDelete
  7. Lún:
    Fresh là đúng rồi.. Dám 'lén lút' chồng đi chơi hoang, thì động cơ là gì? hahahaha.. cho Gác chết luôn. Lần này cho Gác chết luôn.. không ai cứu nổi. Để cho chồng Gác đóng cửa dạy Gác. Lolz..

    Gác quên kể một chuyện, nhà chị Ba có cái view nhìn đẹp hơn biển oceanfront.. không cần đi Lú, đi Biển cũng có thể ngắm Bikini.. haha..

    Bạn Gác về, NC mưa buồn, có người khóc mà động đất luôn.. haha.. cho Gác chít... không cứu nỗi nhen.. thôi dọt.

    ReplyDelete
  8. em cung thay khong i oi nua...thay vui ra...

    ReplyDelete
  9. Quên cái này nên quành lại nói tiếp. Gác quên hai chữ là 'nổi tiếng ăn chơi' trong cái đoạn giới thiệu "Chủ nhân ở North Carolina là một blogger nổi tiếng khỏi cần phải nói tên mà ai cũng biết"

    ReplyDelete
  10. nghe kêu hô hào Offline lớn tiếng quá nhen :)) vậy khi nào bác Gác lên SJ offline đây...

    ReplyDelete
  11. to Đậu: vậy mà ngày xưa Hoàng Thị mình vần Nhậu với Đậu thì bả bẻ mình gãy mỏ mình á !

    ReplyDelete
  12. Lún:
    Cười rung ghế. Chịu không nổi.. mình quậy chắc sập luôn cái gác của anh Xép.

    ReplyDelete
  13. Vô nhà bác này, toàn mùi rượu, chịu hông hổi.

    ReplyDelete
  14. Rất vui là mọi người không có ganh tỵ nè. Hehehe.. Đa tạ.

    P/s: Mọi người kéo nhau qua North Carolina mà quậy sập nhà lầu chị Ba đi. Hihihi..

    ReplyDelete
  15. chừng nào mình mới có một chuyến nhậu kiểu này trời

    ReplyDelete
  16. @Phú: Bác cố gắng đầu tư cho Hà Thi, Hà Văn qua North Carolina học đi. Lúc đó sẽ có dịp ghé nhà chị Ba, rồi tha hồ mà ốp-lai nhậu nhẹt rồi hát và đàn bài Mưa Hồng. :)

    ReplyDelete
  17. Mấy anh chị này, sao mà giọng điệu dễ thương quá vậy trời...ngưỡng mộ lẫn ganh tị, hic hic...

    ReplyDelete
  18. @Sangsing79: :) Thank you bạn đã ghé thăm.

    ReplyDelete