Wednesday, November 2, 2011

Mắc kẹt

Chị và anh gặp rồi yêu nhau trong quãng thời gian làm sinh viên đại học. Sau 4 năm, tình cũng nhạt phai. Cả hai chia tay nhau với cả hàng trăm lý do. Như những cuộc tình sinh viên khác mà không ai có lỗi, hoặc chịu trách nhiệm cho số phận tình yêu của một thời đẹp nhất của mình.
Ra trường, chị lấy chồng và ở lại Sài Gòn. Anh cầm lấy mảnh bằng, theo công việc và đời anh lưu lạc.
Rày đây, mai đó. Anh lưu lạc và qua sống tận xứ người.

Thấm thoắt, họ xa nhau cũng đã 10 năm.



Lần về thăm nhà, anh tình cờ gặp lại chị trong buổi tiệc gặp mặt bạn bè.
Chị hỏi thăm anh về gia đình, về cuộc sống. Và nhận được từ anh một nụ cười buồn.
- Ừ, anh vẫn vậy.
- Còn em thì sao? Hạnh phúc chứ?
- Dạ.
Anh nhìn vào đôi mắt của chị và đọc thấy điều gì đó lẫn khuất ở bên trong. Trong buổi tiệc, anh tìm thấy ánh mắt chị thi thoảng dõi theo anh quan sát.



Anh trở lại với đời sống lẻ loi của mình. Đi làm rồi về nhà. Cuối tuần party hời hợt với đám bạn. Tẻ nhạt.
Chị vui vầy bên con, bên chồng. Nhưng vẫn không nén được tiếng thở thườn thượt mỗi khi ngồi một mình. Đêm vắng.



Sáng nay, trên đường đi làm. Bất ngờ anh nhận được điện thoại của chị. Hỏi han, bâng quơ một vài chuyện. Anh nghe tiếng chị thở dài. Im lặng.
Im lặng một hồi lâu. Chị dồn hết sức mình:
-Em nhớ anh. Trong giấc mơ của em có anh.

Im lặng, lại im lặng. Cả hai không nói thêm được gì.



Hình ảnh của chị theo anh suốt 8 tiếng ở sở làm. Rồi tiếp tục bám trong suy nghĩ của anh trên đường về nhà. Xa lộ nhiều làn xe. Kẹt cứng.

Con người luôn bị ném vào trong một tình thế kẹt cứng nào đó trong đời sống. Giống như anh hôm nay. Anh bị mắc kẹt trong giấc mơ tạo phản của chị.

14 comments:

  1. Tui thì thấy chị này hơi bị ác. Haizz.

    ReplyDelete
  2. @ Đồng hương của tui ơi
    Chừng nào chị này còn sống với chồng mà tâm nghĩ đến chú G thì chị này mới bị gọi là tạo phản.
    Nhỡ đâu chị ta đã thôi chồng nên mới alô cho chú ấy. Gái không chồng, trai không vợ gặp nhau, kết nhau là chuyện thường tình. Nên cổ vũ cho họ bởi vì chú G đã viết ở trên là họ đã có một tình yêu rất đẹp. Cũng có thể cô này khổ quá nên lại nhớ về tình xưa. Phụ nữ mình là vậy. Khổ sở là đi tìm ai đó để che chở.
    Tui thì lại thấy tội nghiệp cho cô gái này. Đúng là tình cũ không rủ cũng tự động tới. Chú G làm tui nhớ bài "10 năm tình cũ".

    ReplyDelete
  3. Nàng đang sống ở Huế phải ko Gác? Nếu đúng, chắc chắn nàng không hạnh phúc. Mà ở Huế làm gì có hạnh phúc đúng nghĩa. Hầu hết phụ nữ đều sống nhẫn nhịn chịu đựng các đức ông chồng :-P

    Cho nên, nhìn thấy Gác tươi vui thân thiện galant, khác hẳn các đức ông chồng ở cố đô, nàng rung động và tiếc nuối là phải thôi ...he he...

    ReplyDelete
  4. Em không thấy cô này ác, mà có lẽ là ích kỷ và nuối tiếc. Giống như mình thường hay tự hỏi mình, nếu mình không lấy người chồng hiện tại mà lấy người bạn trai cũ thì bây giờ mình có khổ/hạnh phúc hay cuộc sống mình sẽ ra sao?

    Em nghĩ cuộc tình chưa dứt mà chị lại phải lấy chồng vì hoàng cảnh hay lý do nào đó mà trong lòng không yêu chồng 100%. Thì nuối tiếc cũng là chuyện thường mà.

    ReplyDelete
  5. Nhớ ai nhiều ... nhưng chẳng nói.... nói ra nhiều... bị người ta chửi lung tung.... hehehehehe....

    có lẽ mình thuộc loại đàn bà hư (mà không thúi mà lại rất thơm nghen) nên thấy chuyện này cũng thường! hị hị... Nhớ quá không cầm lòng được thì nói nhớ. Còn giấu được trong lòng không nói ra thì đâu phải ai cũng làm được! Con người còn sống sờ sờ chứ phải gỗ đá hay chết rồi đâu mà đòi sống trơ trơ... không có tình cảm trong lòng. Ai muốn chửi tui hay muốn chọi đá gì xin mời tự nhiên, Gác hứa sẽ hốt sạch. hị hị...

    ReplyDelete
  6. Cuộc sống là của chính bạn, hạnh phúc là của chính bạn "Đừng để mình cứ mãi xoay theo những tiếng ồn ào khác, hãy lắng nghe lời thì thầm của trái tim"
    Chúc bạn vui :)

    ReplyDelete
  7. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  8. Haizz.. Cái còm của tui ở trên vừa ngắn, vừa ác, vừa dể gây mất lòng mấy chị em phụ nữ mình quá. Tui thấy mình xài từ 'ác' hình như sai rồi. lẽ ra tui nên xài từ 'ích kỹ' thì đúng hơn. Vì từ 'ác' mình xài ở trên, nghe nó 'ác' quá.

    Tiếng Việt hay nói cái kiểu 'trời nhỏ này chơi ác quá', hay sao bà ác vậy, sao chị ác vậy? - ác ở đây không phải là gian tà. 'Ác' có nghĩa là 'chị nói ra vậy sao anh đi lấy vợ được đây?' - vì chị biết anh 10 năm rồi anh 'vẫn ở vậy' với nụ cười buồn khi chị hỏi chuyện vợ con.

    @ Đồng hương ơi, theo cách dùng từ của tác giả câu chuyện, thì 'tạo phản' của chị ở đây có nghĩa chị chưa li dị (em đoán vậy), vẫn sống với chồng. Chớ nếu chị độc thân (li dị) thì không thể dùng từ 'tạo phản' ở đây được. :)

    (Hôm nay tui hơi dài dòng, sorry chủ nhà)

    ReplyDelete
  9. Chị hiểu ý Đậu và cũng đồng tình với mh!!!

    ReplyDelete
  10. Chị "ác" thật chứ gì nữa . Chị có chồng có con, những lúc mơ mộng là bao, nhắn nhủ thế cho thoả lòng chị mà không thương xót anh hay sao?
    Nếu đổi vai trò, anh có vợ có con còn chị thì một mình, anh có "vô tư" nhắn nhủ với chị như thế chăng?

    Ngưới aí mộ Cali

    ReplyDelete
  11. Mình thì nghĩ anh không "bị ném vào trong một tình thế kẹt cứng nào đó trong đời sống" hay "bị mắc kẹt trong giấc mơ tạo phản của chị" ... mình nghĩ anh hông có ý kháng cự sự trói buộc này chút nào vì nếu có thì anh dễ bước ra mà.
    /Cap

    ReplyDelete
  12. Rất vui và cảm ơn mọi người có lời bàn về nội dung cái truyện viết rất ngắn này.

    @Titi: Truyện ngắn mà. Not my story. :)

    ReplyDelete
  13. cửa đã khép, chắc cũng đừng nên mở. Kẹt cả đôi bề.:)

    ReplyDelete