Tứ cú Thái Bá Tân
Lên internet dạo này, thấy người ta thường chuyền cho nhau đọc và share những cái link có những bài thơ của Thái Bá Tân. Một dịch giả có tên tuổi. Hồi trước, đọc thơ của ông dịch. Bây giờ thơ của ông cần được người khác dịch.
Đọc thơ tứ cú của Thái Bá Tân có một cái sướng là có thể trích, lượm ra một hoặc hai đoạn mà người đọc thấy tâm đắc để áp vào một phân khúc nào đó trong đời sống mà không cần phải xài hết cả một bài tràng giang đại hải. Rất là phê. Giới thiệu cho mọi người đê. Hêhêhê..
Thái Bá Tân
NHÂN TÀI
... Nhân tài, nhà nước nói,
Là nguyên khí quốc gia,
Và rằng kính trọng nó
Không đâu bằng nước ta?
Rất có thể nhà nước
Nói điều ấy thật lòng,
Việc làm của nhà nước
Lại khẳng định là không.
Này nhé, nhà nước nói
Cán bộ hồng và chuyên.
Nôm na là đảng trước.
Tức là phải đảng viên.
Đảng viên mới lãnh đạo,
Không thì thôi, good-bye!
Cả khi anh cực giỏi,
Đức độ và có tài.
Không nói, ai cũng biết
Đã qua rồi cái thời
Vào đảng vì lý tưởng,
Vì xã hội, con người.
Giờ người ta vào đảng
Để kiếm lợi, cầu tài.
Nôm na là cơ hội.
Cơ hội vì bất tài.
Còn những người tự trọng,
Và có học, tất nhiên
Họ sẽ không chịu nhục
Uốn gối vì đồng tiền.
Khó hình dung người giỏi
Như ông Ngô Bảo Châu
Lại tự nguyện vào đảng
Hay nhẫn nhục cúi đầu.
Nhà nước đang khuyến khích
Bọn cơ hội, xu thời
Bọn bất tài vô học
Thành quan, lãnh đạo đời.
Tức là cũng đóng cửa
Mọi con đường công danh
Trước những người tử tế
Không muốn hạ thấp mình.
Theo lẽ thường, người dốt,
Khó chấp nhận người khôn,
Và thế là trù dập,
Và thế là ra đòn.
Và thế là rốt cục
Cán bộ đang nắm quyền
Phần lớn là cơ hội
Ngu dốt và hám tiền.
Thế đấy, ngẫm thì biết,
Nhân tài ở nước ta
Được tôn trọng thế đấy.
Thật buồn và xót xa.
Hà Nội, 17. 7. 2012
thơ hay và ý nghĩa kinh khủng luôn
ReplyDeletethơ hay! Cám ơn cái link, sẽ bookmark đọc.
ReplyDeleteHay!
ReplyDeleteCám ơn Gác đã chỉ ra cái link TBT.
ReplyDeleteTừ hôm đọc bài này của thầy Tân là ......thèm đọc thơ TBT hoài luôn:
ReplyDeleteMẮNG CON
Mày láo, dám khuyên bố :
Mai không đi biểu tình.
Chuyện ấy có nhà nước,
Không liên quan đến mình.
Mày nói y như đảng.
Không liên quan thế nào?
Nước là của tất cả,
Của mày và của tao.
Biểu tình chống xâm lược,
Chứ có lật ai đâu.
Không lẽ mày không biết
Cái dã tâm thằng Tàu?
Mày bảo có nhà nước.
Nhà nước hèn thì sao?
Mà ai cho nhà nước
Quyết việc này thay tao?
Xưa đánh quân Mông Cổ,
Vua còn hỏi ý dân.
Sao không thấy nhà nước
Xấu hổ với vua Trần?
Đành rằng thế mình yếu,
Phải thế nọ, thế này.
Nhưng ở đời, con ạ,
Mềm nắn, rắn buông ngay.
Bố biết con thương bố,
Lo cho bố, cảm ơn.
Con “biết sống”, có thể.
Xưa bố còn “biết” hơn.
Chính vì khôn, “biết sống”,
Tức ngậm miệng, vờ ngây,
Mà thế hệ của bố
Để đất nước thế này.
Ừ, bố già, lẩn thẩn,
Nhưng vẫn còn là người.
Mà người thì biết nhục,
Biết xấu hổ với đời.
Mai biểu tình, thế đấy.
Bố không bắt con đi,
Nhưng cũng đừng cản bố.
Cản cũng chẳng ích gì.
Hà Nội, 7. 7. 2012
Cam? o*n bac' Ga'c dda~ cho anh chi. em biet^' tho* cua? TBT
ReplyDeleteTo all: you guys are welcome! :)
ReplyDelete