Monday, December 24, 2012

Truyện cổ Andersen

Có lẽ, trong hàng trăm, thậm chí hàng ngàn câu chuyện được kể trong mùa Giáng sinh, mỗi người đều có một câu chuyện cho riêng mình. Với tôi, câu chuyện "Cô bé bán diêm" trong cuốn "Truyện cổ Andersen" được đọc từ hồi nhỏ là một câu chuyện gây ấn tượng và luôn làm cho tôi nhớ mãi.

Ấn tượng vì có lẽ là câu chuyện liên quan trong mùa Giáng sinh mà mình được đọc, được biết lần đầu tiên.
Ấn tượng vì đồng cảm về cái đói, cái rét của cô bé trong truyện cũng cùng cảnh ngộ khổ cực như tuổi thơ hồi xưa của những đứa trẻ như mình.
Ấn tượng vì những hình ảnh tia lửa của cây diêm mà cô bé dùng sưởi ấm cho mình để chống lại sự hung dữ của đêm đông giá lạnh. 
Ấn tượng vì mỗi ánh lửa yếu ớt của que diêm là một niềm hy vọng nhỏ nhoi được lóe lên. Cô bé được ăn ngỗng quay, được ôm ấp trong vòng tay của bà mình và được ở trong một ngôi nhà ấm cúng.

Rồi cô bé nằm chết lạnh bên đường. Và có lẽ cái kết đó làm cho tôi nhớ mãi.

Hình như câu chuyện Giáng sinh nào cũng cảm động và mang một chút âm hưởng buồn buồn.
Giáng sinh êm ấm tươi vui, nhưng lại nhớ đến những câu chuyện như vầy, xem đây như là một chút chia sẻ đến với những ai đang còn gặp những nỗi niềm và sự bất hạnh.

Xin cầu chúc cho nhau bình an!

6 comments:

  1. Happy Holiday.
    Có được nghỉ dài ngày không bác?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Không được nghỉ dài ngày như năm ngoái đâu chị Hằng. Holiday chỉ được 1 ngày thôi. :)

      Delete
  2. "Tư tưởng lớn" gặp nhau, bữa Noel Blue cũng định viết vài dòng về "cô bé bán diêm". Mỗi lần đọc lại câu truyện này cứ nao nao. Em cũng tình cờ nghe bài hát này và xem phim hoạt hình suốt buổi tối nhưng rồi lại lười chưa viết xong.
    Chúc anh Gác bình an. Năm mới vui, khỏe và...giàu có :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hi Blue, nghe em chúc giàu có mà sướng lỗ tai. Hihihi..Cảm ơn nhiều.
      Năm mới cũng chúc em vui, khỏe, may mắn và giàu từ từ theo từng năm. :))

      Delete