Sunday, May 29, 2011

Tháng Năm, California, Màu phượng tím

1. Tháng Năm là tháng của tôi. Mặc dù khai sanh là tháng Hai, nhưng tôi được ra đời giữa lúc tang chế của ông Ngoại. Cho nên chắc chắn tôi thuộc là những đứa con của tháng Năm. Vì sao ngày sanh tháng đẻ ghi trong giấy khai sanh cũng không đúng thì tôi chịu. Chắc có lẽ ba tôi khai trụt tuổi con cái để tránh quân dịch ở thời buổi loạn ly? Hoặc để cho con lớn xác lên chút, ít tuổi để khi đi học không bị ăn hiếp? Hoặc có thể con đông, ông không nhớ đẻ ngày nào? Ngày nào đi làm giấy thì ghi đại luôn ngày đó. Ba, thiệt là người dễ tính. Miss you, Dad! 
Mà người Á Đông thường không quan trọng chuyện ngày sinh tháng đẻ (?). Ừ, sinh ký tử quy mà.

2. Một cách trùng hợp ngẫu nhiên, tôi đặt chân lên nước Mỹ, đến California cũng là tháng Năm. Đây cũng là thời điểm đáng nhớ trong cuộc đời. Mọi sự thay đổi trong cuộc sống đều luôn quan trọng. Chọn một điểm mốc thời gian để mà ghi nhớ là điều tất nhiên. Yeah, May is mine!
Nhớ gì về cảm giác lần đầu tiên khi đến xứ này thì chắc là chịu thua. Chỉ nhớ là rất lóng nga lóng ngóng. Ngơ ngơ như bò đội nón. Bộ dạng này thì luôn luôn gặp phải mỗi khi đến bất kỳ một xứ lạ nào. Không riêng gì đối với nơi này. Thật ra, cái cảm giác lâng lâng, nhẹ nhõm thì đã có hồi khi phỏng vấn và nhận tờ giấy hồng (tức là sổ đỏ = giấy chứng nhận quyền sở hữu đất) ngay tại tòa Tổng lãnh sự HK ở Sài gòn. Ừ, mà đó cũng có thể gọi đó là đất Mỹ. Vậy, cảm giác đặt chân lên đất Mỹ là lâng lâng. Hehehe.



Quyết định book vé theo hãng United vì tìm hiểu, biết là hãng này ghé ở Hongkong, muốn biết cái sân bay Hongkong ra làm sao, vì nghe đồn là đẹp lắm do mới được xây dựng lại. Thêm nữa,  biết hãng United đáp xuống San Francisco, sau đó sẽ có tiếp một chặng nội địa bay xuống Los Angles. Đó cũng là cơ hội qua một chuyến bay mà biết được 3 sân bay lớn, cũng là cơ hội ngắm nhìn bờ Tây nước Mỹ trên máy bay. Suốt hành trình từ SF xuống LA, máy bay còn nhiều chỗ, được ngồi ghế có cửa sổ, nên tôi đã dán chặt mắt mình để khám phá California.

Hồi trước đi học, được dạy dỗ và giảng nghĩa để hiểu từ vĩ đại.  Đặt chân lên xứ lạ, thấy sân bay lớn, đất đai mênh mông, nhà cửa được xây dựng, quy hoạch ngăn nắp, xe cộ quá nhiều, hệ thống freeway cuồn cuộn, sừng sững.... Trầm trồ, Nước Mỹ!
Sau này, có dịp được đi nhiều tiểu bang khác, khám phá được nhiều điều về cuộc sống ở xứ này. Thì  vỡ lẽ thêm ra được nhiều thứ.

Nước Mỹ là một ví dụ chính xác về hình ảnh để thấy được sự vĩ đại.



3. California, California.. biết đến California từ một bài hát nổi tiếng của ban nhạc Eagle.Thời tiết của California gợi cho tôi nhớ về Dalat. Cái không khí nhẹ và lãng đãng của California khiến cho tôi khắc khoải nhớ về cao nguyên nắng gió một thời lang thang của tôi . Và khi đặt chân lên tiểu bang danh tiếng này vào tháng Năm, tôi đã bị hớp hồn bởi  cây hoa phượng có bông màu tím, khiến cho tôi thảng thốt buộc miệng: Đẹp và lạ!


Phượng tím California không rực rỡ khoe sắc đỏ như phượng vĩ của miền nhiệt đới. Cái màu tím bàng bạc, màu tím phôi phai như được loãng tan một cách nhẹ hều dưới cái sắc nắng tháng Năm nhưng vẫn thoảng nghe mùi của hương khí lạnh. Màu tím lạnh trong sắc nắng ấm.

 Ôh, Phượng tím California. Ta mê nàng!



11 comments:

  1. Ở Đà Lạt cũng có phượng tím đó anh :). Em cũng bị khai sai tuổi nữa, em sinh tháng Một mà ba mẹ sợ đi học già quá nên sửa thành tháng Mười Hai, và lùi xuống 1 năm. hehe.

    ReplyDelete
  2. Chuc mung thang nam.


    lvu

    ReplyDelete
  3. đẹp thiệt, đúng là đẹp quá

    ReplyDelete
  4. Mình may mắn đã nhìn thấy hoa phượng tím ở Cali, nhưng chưa thấy chỗ nào đẹp như trong tấm hình cuối của GX.

    ReplyDelete
  5. Cũng định nói giống Ngọc Ngân là ở Đà Lạt cũng có cây phượng tím, đẹp lắm.
    Nhưng mà ĐL chỉ có một cây chứ không được một hàng hoa tím như trong các bức hình này. Đẹp quá!

    ReplyDelete
  6. Đọc hôm bữa trước, mà không hiểu sao cái iPhone không cho còm, nên hôm nay mới về còm lại. Sao mỗi lần nghĩ tới cali, mình lại nhớ về SG, mà không phải là Đà Lạt.

    Đậu cũng có tới 2 ngày như GX, là tháng sáu và tháng 8. Má nói sanh tháng Sáu, mà giấy tờ lại để tháng tám, nên thấy tháng nào cũng đẹp hết.

    Phượng tím trong tấm hình cuối cùng đẹp quá!

    ReplyDelete
  7. trên San Jose thời tiết còn lạnh nên phượng tím chưa ra hoa. Gần nhà Tanya cũng có con đường phượng tím như vậy, nhìn mê mẫn luôn. Cảm giác của Tanya cũng như anh GX lần đầu khi thấy phượng tím ở Cali, phải há miệng trợn mắt nhìn không nhúc nhích luôn, đẹp quá trời là đẹp :)) vì T mê màu tím lắm lắm lận.

    Tình cờ nhìn thấy bài Phượng tím của anh bên nhà chị Ba Đậu nên Tanya click vào đọc và comment làm quen.

    ReplyDelete
  8. ủa sorry không biết tại sao comment của Tanya bị biến thành Anonymous.

    blog của Tanya đây
    http://tanya-sweethome.blogspot.com/

    ReplyDelete
  9. @All: Cám ơn mọi người đã chia sẻ.

    @Tanya: Cám ơn đã ghé thăm. Blog của tanya rất thú vị, làm mình nghĩ đến chương trình TV "Yan can cook "mình đã từng ưa thích ở VN. Hihihi..

    ReplyDelete
  10. Mỗi lần ghé CA vào mùa này thì nhớ Đà Lạt lắm. Là Đà Lạt của ngày xưa với thời tiết mù sương và Phượng Tím còn nở nhiều. Chứ không phải Đà Lạt của bây giờ với không khí ....đô thị hóa và Phượng Tím chỉ còn trơ trụi lại vài cây!!

    Nhìn mấy tấm hình anh GX chụp Phượng Tím lại nhớ đến con đường gần nhà nhỏ Tanya trên SJ thiệt ta ơi!

    (Từ bé, ít khi thấy phượng vỹ nên hổng nhớ nhiều)

    ReplyDelete
  11. dep thi dep nhung em nghe cai giong nay hoi lam phai ko anh?

    ReplyDelete