Sunday, May 8, 2011

Yes, I did !

Mother's Day, Ngày của Mẹ ở nước Mỹ, được ấn định vào ngày Chủ nhật của tuần thứ hai của tháng Năm, năm nay rơi vào ngày 8 tháng Năm, 2011.
Trước và vào ngày này, những bà Mẹ ở nước Mỹ, hoặc có con đang sống ở Mỹ sẽ nhận được những lời lẽ chúc tụng cao cả và ngọt ngào nhất.



Mom is everything. Với bất kỳ một ai, Mẹ là tất cả, và vượt lên trên mọi ý nghĩa cao cả khác.
Nhiều bài nhạc, áng văn, thơ ca, phim ảnh, tranh vẽ... liên quan đến hình ảnh người Mẹ được sáng tạo để dâng tặng Mẹ với sự thành kính và tràn đầy yêu thương.

Đó là lẽ đương nhiên. Vì Mẹ là người cao quý nhất, xứng đáng được nhận những thành quả đó.

Thương Mẹ, hiếu đễ với Mẹ là chuyện hiển nhiên. Và mỗi người trong chúng ta có một cách rất riêng để thể hiện tình thương đến với Mẹ của mình.

Khi còn bé, những đứa trẻ đi học thì được thầy cô dạy dỗ cách thể hiện tình cảm của mình đối với Mẹ. Những nét chữ nghệch ngoạc được viết trên những miếng giấy nhỏ, những hình vẽ ngây ngô trên tấm thiệp được làm vụng về: I love you, Mom! Con yêu Mẹ nhiều lắm!...
Và khác biệt hơn là trong những ngày này, xung quanh Mẹ có rất nhiều hoa, hoặc những vật phẩm quý giá được dâng tặng của những người con đã đến tuổi trưởng thành. Và Mẹ cũng nhận được lời ca ngợi với những mỹ từ cao đẹp nhất.

Ngày của Mẹ có nhiều niềm vui, vây quanh Mẹ là những nụ cười.


Nhưng hình như, tôi đồ rằng: tình cảm dành cho Mẹ thông qua những gì tôi nói ở trên vẫn chỉ là gián tiếp.
Tuổi thơ qua đi, và khi nhận thức nhiều hơn thì tình cảm hình như trở nên tỷ lệ nghịch với lời nói chân thành dành cho Mẹ?

Không ai dám phê phán những tình cảm đó là không thật cả. Trong mắt Mẹ, con cái vẫn còn mãi mãi tuổi thơ. Vậy tại sao ta không cất lên tiếng nói thơ ngây: I love you, Mom! Con yêu quý Mẹ! một cách trực tiếp, đầy tự nhiên như tình cảm lúc tuổi thơ mà ta đã vô tư dành cho Mẹ?
Thật là dễ dàng khi bạn đặt bút xuống để viết:  Mẹ là người mà tôi thương nhất. Và cũng thật là dễ dàng khi bạn mở miệng tâm sự về Mẹ với bạn bè: Tôi thương Mẹ tôi nhiều lắm.

Nhưng có mấy ai nói lên những lời đó trực tiếp trước mặt Mẹ mình khi đã lớn khôn? Một khi bạn đã có người yêu, có vợ có chồng... Bạn đã lấy đi lời yêu thương đó để dành thốt lên cho người khác mà không phải Mẹ.

Những tặng phẩm Mẹ nhận trong đời chỉ đơn giản là tình cảm bù đắp. Là một sự đáp trả những gì  Mẹ đã cho ta trong bấy lâu nay.
Tìm dâng tặng Mẹ những gì thuộc của riêng mình. Đó là tình cảm mẫu tử tự nhiên vô cùng quý giá.

Một trải nghiệm tình cảm cực kỳ khó tả. Nó sẽ rất khó đối với nhiều người đã chưa thực hiện. Điều đó tưởng chừng như đơn giản, nhưng nếu cất lên được, tôi nghĩ, quả là một sự vĩ đại vô cùng.

Hãy làm điều vĩ đại đó cho Mẹ. Đừng ngại ngần. Mọi giải thích tránh né dựa trên những lý thuyết tâm lý nào đó (nếu có) cũng chỉ là vụn vặt và vớ vẩn tầm thường.

Mẹ, con thương Mẹ! Mom, I love you! Được nói ra trực tiếp vào tai mà Mẹ nghe được, quả là một sự thú vị về cảm xúc đặc biệt giữa Mẹ và con.
Bạn muốn biết điều đó không? Mạnh dạn lên! Thực hiện ngay đi!  Và hãy chia xẻ cảm xúc tuyệt vời đó với người khác!

Và cuối cùng bạn sẽ hỏi tôi, Và tôi lấy cái tựa của chính entry này, thay cho câu trả lời ngắn gọn: Yes, I did!

4 comments:

  1. Happy Mother's Day đến mẹ Thanh Nguyên.
    Mình chưa bao giờ nói trực tiếp vào tai, mà chỉ ôm Má và viết vào tấm thiệp "Con thương Má!" :)

    ReplyDelete
  2. @NL: Cám ơn lời chúc của chị.
    Đa số tình cảm của con cái dành cho Mẹ lâu nay vẫn bị thiếu thiếu một cái gì đó. Thực hiện được, thì sẽ hoàn hảo. Hãy nói đi. Cảm giác đặc biệt lắm. Hihihi..

    ReplyDelete
  3. Lún chỉ nói. "Con nhớ Má quá". Trong tranh cũng vậy á. Chưa bao giờ nói con thương Má. Chỉ " con nhớ Má quá" rồi ngẹn cứng trong họng. Để nước mắt tuông rơi. Từ nhỏ tới giờ. Hình như từ nhỏ tới giờ đã vậy. Không bao giờ thay đổi.
    tks for this entry.

    ReplyDelete
  4. and, you raise me up is one of my favorite songs. Love this song so so so much . Cry when listening to ......

    ReplyDelete