Monday, May 23, 2011

Im lặng là đồng lõa

Hôm trước, đọc cái Đơn xin hẹn hò bên nhà của Phú Mỗ, tôi cũng đã nghĩ đến cái chuyện kinh khủng này. Mặc dù có thoáng nghĩ đó là bản dịch đùa cho vui. Nhưng không phải ngẫu nhiên mà người ta soạn cái mẫu đơn ác lạ đó.
Hơn nữa, vào thời điểm đó trùng hợp với cái tâm trạng buồn và chán, thì nghe được một câu chuyện của một người bạn. Tính đưa vào cái entry buồn thêm cái số 6 nhưng thấy nặng nề quá, cho nên thôi.

Hôm nay, đọc cái này bên nhà chị Ba Đậu. Không thể im lặng được. Chuyện của tôi biết là như thế này:

Một cô bé đã bị chính cha của mình abuse rất nhiều lần, và khiến cho em rơi vào khủng hoảng tinh thần trầm trọng. Em phải nhập viện, và cầu cứu đến sự giúp đỡ của bác sĩ tâm lý. Em muốn tố cáo kẻ đã lợi dụng thân xác của em, nhưng gia đình bên nội đã ngăn cản. Vì không muốn mất thể diện của dòng họ. 
Oh, Gosh! Một đứa trẻ đã phải chịu  mang nỗi nhục nhã bên trong mình để cứu lấy những người lớn. Một tâm hồn vô tội bị hoen ố nhưng không được phép rửa sạch vết thương lòng của mình vì phải nghĩ đến sự sống còn của kẻ nhẫn tâm. Vì huyết thống của kẻ ác đã tạo ra mình và đang tuôn chảy ở trong mình. Em phải có trách nhiệm để giữ thanh danh cho họ. Em phải gieo rắc niềm hy vọng và sự hối lỗi đối với kẻ đã vấy bẩn lên cuộc đời mình.

Tôi chưa gặp được người em gái trong câu chuyện mà tôi đã được nghe. Tôi chưa biết cô bé tên Tr đó là ai trong câu chuyện bên nhà chị Ba Đậu mà tôi vừa mới được đọc. Tôi  chỉ được biết, được nghe một cách tình cờ, và trong tôi đã gợn lên lòng ghê tởm. Tôi ghê tởm mọi người, và tôi ghê tởm với chính mình. Lòng ghê tởm đối với cái ác đã hiện diện khiến cho tôi trở nên lố bịch. Vì thiện và ác đều cùng tồn tại trong mỗi một con người.

Mà ừ nhỉ, nếu nhìn vào cuộc đời bằng con mắt thờ ơ, bàng quan thì có dễ thở hơn không?
Nhưng tôi đã bị ám ảnh bởi hành động vô luân đó!
Không phải là kẻ đi rao giảng đạo đức. Vì vậy, tôi không thể tỏ lòng thương hại, hay độ lượng cứu vớt cho những kẻ vô trí, vô minh.
Cũng không mang trọng trách hay có tư cách gì để trừng phạt ai. Nhưng tôi có quyền đòi hỏi cái ác phải được trừng trị.

Tôi buộc phải ói mửa ra thành lời để làm hạ hỏa sự phẫn hận và lòng ghê tởm.
Đơn giản, tôi đang chống lại cái ác trong chính bản thân mình. Tôi biết tôi đang tự hủy diệt, vì đã không chọn sự câm lặng để mong tìm sự vui vầy, khu trú.

Đời,  về cơ bản là buồn. Sống ngụp lặn trong bi lụy, và phải quẫy đạp để chống lại cái ác đang ngự trị.

Xin chia sẻ entry này cùng chị Ba Đậu.

8 comments:

  1. Phải, im lặng là đồng lõa!

    ReplyDelete
  2. Cảm ơn lời chân tình. Đậu cũng thấy 'im lặng là đồng lõa' nên mới có cái entry bên kia. Viết mà thấy buồn! Buồn mà vẫn phải viết.

    ReplyDelete
  3. Chào chủ nhà, vì không chịu đồng lõa nên em thò mặt ra đây. Nhưng, vẫn không hiểu liên hệ giữa câu chuyện với cái đơn xin hẹn hò đấy?????

    ReplyDelete
  4. Tui lại không đồng ý với kết luận "Đời, về cơ bản là buồn. Sống ngụp lặn trong bi lụy" của GX nghe.
    Bạn GX đang chán đời nên nhìn thấy vậy thôi. Đời về cơ bản vui nhiều hơn là buồn. Nhưng hình như người ta nhớ về nỗi buồn nhiều hơn vì nó làm mình quay quắt hơn.
    Anyway, Denny's :)

    ReplyDelete
  5. Hi Xiêm. Cám ơn đã ghé. Sorry, vì đọc cái "Dating form" ba chớp ba nháng. Lại bị ám ảnh câu chuyện do người bạn kể, không giữ bình tĩnh nên nhìn gà hóa cuốc.

    Xin lỗi mọi người và sẽ rút kinh nghiệm đọc kỹ hơn

    @All: Cám ơn mọi người đã lên tiếng.

    ReplyDelete
  6. "Đời, về cơ bản là buồn. Sống ngụp lặn trong bi lụy" đúng là không đúng.
    Nhưng hay và sến đến thế là cùng.Áp dụng cho ngày nào cũng được. Nếu ngày đó ko buồn thì ko sao. Còn ko vui thì...buồn. Ha.

    Còn chuyện kia. Không dám nghỉ tới, không dám còm bên nhà Đậu cũng như bên nhà em kia. Vì mình sẽ im lặng. Vì mình sẽ chém chết tươi 9 make sure là nó chết) cái kẻ làm như vậy rồi mới la lên. Trong tù ở Mỹ này, mấy đưá như vậy thường bi đaị bàng xử trước khi Toà xử. Mà đại bàng xử thì cũng như mình , tuị nó chém thôi.

    ReplyDelete
  7. Ghé thăm Gác Xép, gởi một lời chào.
    Gặp entry này. Đồng cảm.
    Người Việt mình, im lặng mãi thành quen.
    :(

    ReplyDelete
  8. Tui đang yêu đời thấy cha luôn mà vẫn thấy "đời về cơ bản là buồn" như GX. Tui thường nói câu này với nhiều người và ai cũng tưởng tui đang tuyệt vọng :(

    ReplyDelete