Friday, May 13, 2011

Một entry buồn (1)

1. Tâm trạng mệt mỏi. Mất ngủ lại đến. Chắc là phải gọi cho anh Hiếu. Đôi khi muốn uống năm, bảy viên để ngủ bù một giấc cho đã. Nhưng thôi, không muốn bị đơ vì mình là một người rất thích nuông chìu cảm giác. Còn cảm giác tức là còn được sống!



2. Gặp anh Huy, anh cousin của thằng bạn. Mang bệnh nan y trong người, đang đếm từng ngày. Muốn hỏi cảm giác hiện tại của ảnh, nhưng thấy bất nhã quá. Biết anh đang quý từng phút từng ngày. Trong lúc này bất kỳ điều gì đến với anh Huy đều là những hy vọng. Cảm giác được rằng, anh đang mất dần dần những niềm vui. Anh Huy vẫn thản nhiên. Vẫn vui. Hy vọng sự thản nhiên sẽ níu kéo được ảnh.

3. Tuần rồi nghe tin nhà báo Lưu Sơn nhập viện và bị hôn mê, đồng nghĩa là cuộc sống khép lại với anh rồi. Và rồi anh cũng đi nhẹ nhàng.
Ở xứ này, cái gì cũng nhanh, cái gì cũng hối hả. Thời gian trôi nhanh, cái chết đến cũng lẹ. "Hôm qua nói nói cười cười, hôm nay anh đã nằm nơi suối vàng." Hai câu lục bát (chế) này hồi xưa mình hay nói giỡn giỡn với bạn bè. Bây giờ nói lại, thật nhiều hơn đùa!

Rest in peace, anh Lưu Sơn. Người ở lại mà anh quen biết của vùng OC nhiều điều tiếng này sẽ gậm nhấm cái sự bằng mặt mà không bằng lòng bấy lâu nay của họ.

4. Mấy tuần trước, đón thằng bạn từ VN qua. Cùng với nó đi lên thăm anh Hải, anh vợ nó, nằm ở chùa Phổ Đà. Anh Hải mỗi lần về SG thì mình cafe và đi nhậu với ảnh, vì thằng bạn mình uống kém. Anh Hải ở San Jose, qua đây không gặp được, rồi mất liên lạc. Rồi nhận được tin anh Hải mất một cách quá đột ngột cách đây mấy tháng.

Bây giờ anh Hải nằm yên vị ở đây. Hứa trong lòng sẽ đến thăm anh Hải, sẽ mua cafe và đốt cho ảnh điếu thuốc.

Với tôi, những người nào mà đã từng được gặp qua, từng uống với họ chén rượu, từng được giới thiệu và biết về họ... thì không thể dửng dưng được khi biết tin về sự ra đi của người đó! Dửng dưng là mảnh đất nuôi dưỡng cái mầm xấu!


5. Entry này tính viết ngày hôm qua, thứ Năm. Nhưng blog bị vấn đề. Hôm nay thứ Sáu, ngày 13. Một sự trùng hợp ngẫu nhiên, mình viết một entry buồn.

9 comments:

  1. Vậy còn không đi Denny's?
    Mai ghé qua NV, tui mang thuốc cho ông.

    ReplyDelete
  2. một entry thiệt là buồn. :(

    ReplyDelete
  3. Bai hat lai con buon hon. Chia se voi bac.

    ReplyDelete
  4. Thanh, bua nay moi doc bai nay. CN roi, do buon hon chua?

    ReplyDelete
  5. Kiếm cái gì đó làm đi anh, hết thời gian, không có thời gian để ngủ nữa thì anh sẽ không còn buồn.

    ReplyDelete
  6. @All: thank you all! Hết buồn rồi. Vì... "cuộc đời vui quá sao buồn được?" (thơ của Tuân Nguyễn)

    ReplyDelete
  7. trời, viết chi một đống buồn dữ vậy chàng. Mí người nào đi trước 2012 thì mình nên vui cho họ. Khỏi bị BBQ năm sau hén.

    ReplyDelete
  8. Trời, Gác Xếp được vỗ về ghê chưa!
    Hết buồn thì viết bài khác đi :)

    ReplyDelete